Niệm Phật hoặc niệm chú, nhận thức và ý nghĩ
Trong hành động, đứng, ngồi, nằm rất khó để nhận thức, thường xuyên trượt vào ảo giác mù mịt, vì vậy cũng dùng niệm Phật hoặc niệm chú để khơi dậy chánh niệm.
Xin chỉ dẫn một chút, là niệm A Di Đà Phật tốt hơn, hay là niệm Lục Tự Đại Minh Chú tốt hơn? Niệm chú có điều gì cần lưu ý không?
Một,
Về việc tu tập nhận thức, việc niệm gì không quan trọng, quan trọng là thông qua việc niệm cái gì đó để trải nghiệm sự nhận thức rõ ràng. Việc chúng ta chọn niệm cái gì chỉ là một phương tiện, mục đích của nó là: đưa bản thân ra khỏi đám vọng tưởng và quay trở lại một ý nghĩ duy nhất, từ một ý nghĩ đạt đến vô niệm, từ vô niệm phát hiện (khám phá) được sự nhận thức rõ ràng.
Trong quá trình niệm bất kỳ điều gì, nếu chúng ta suy nghĩ về chữ hoặc âm thanh mà mình đang niệm là gì, đại diện cho điều gì hoặc có ý nghĩa gì thì thật lòng mà nói đó không phải là niệm Phật hay niệm chú nữa mà đã trở thành một loại thiền định. Ví dụ như khi bạn niệm A Di Đà Phật mà suy nghĩ “A Di Đà Phật” đại diện cho điều gì, có công đức gì và hình dung những cảnh tượng đó trong tâm trí thì đó không phải là đang niệm A Di Đà Phật mà đang thiền về một cái gì đó. Tương tự như vậy nếu bạn cũng làm như thế khi niệm chú thì đó không phải là đang niệm chú nữa mà thực sự đã trở thành thiền định.
Dù bạn có niệm A Di Đà Phật hay Lục Tự Đại Minh Chú thì nếu bạn suy nghĩ phân biệt chúng thì đó đang ở trong “thức”; nếu bạn không suy nghĩ về chúng mà chỉ cảm nhận hành động của một ý nghĩ và sự nhận thức tương ứng với nó thì đó đang ở trong “trí”. Vậy nên việc niệm A Di Đà Phật hoặc Lục Tự Đại Minh Chú như vậy chính là “chuyển thức thành trí”; ngược lại chỉ đang quay cuồng trong vũng bùn của “thức”, chơi đùa với bùn đất hoặc nặn ra các vật nhỏ từ bùn để tự mình vui chơi. Như vậy việc niệm Phật hay trì chú sẽ không thể thực sự thoát khỏi vòng luân hồi sinh tử khổ đau.
Nghĩa của việc niệm A Di Đà Phật nằm ở chỗ kéo bạn ra khỏi đám vọng tưởng từ muôn vàn ý tưởng đến một ý tưởng duy nhất, từ một ý tưởng đến vô ý tưởng và sau đó phát hiện ra tâm thanh tịnh vi diệu; nghĩa của việc trì chú nằm ở chỗ loại bỏ tất cả những nghĩa chữ viết và nghĩa ký tự đã học được trước đây để bạn cảm nhận được hai trạng thái “nhận thức” và “niềm tin” rõ ràng từng cái đều tỏa sáng từ đó đạt được giải thoát tự tại. Vì vậy khi chúng ta trì chú không thể sa vào nghĩa âm điệu hay chữ viết; khi chúng ta niệm A Di Đà Phật cũng không thể sa vào câu chuyện về A Di Đà Phật; nếu không thì sẽ không phải tu tập thoát khỏi vũng bùn mà lại đi vào trong vũng lầy. Niêm Phật hay trì chú chỉ cần giữ cho tâm mình thật sạch sẽ!
Hai,
Có điều gì cần lưu ý khi trì chú? Giữ cho tâm mình không trượt vào bất kỳ khái niệm nào về cuộc sống; khi trì hãy để cho tư tưởng và nhận thức rõ ràng từng cái đều tỏa sáng như nhau; tư tưởng mỗi viên như ngọc trai còn nhận thức sáng trắng như ánh trăng trên trời. Vậy còn có điều gì cần lưu ý khi bạnniêm A Di Đà Phật? Điều này cũng giống nhau: hãy cẩn thận đừng trượt vào bất kỳ câu chuyện do tâm tạo ra nào; từ muôn ngàn tư tưởng quay trở lại với một tư tưởng duy nhất; từ một tư tưởng đến vô tư tưởng và từ vô tư tưởng giác ngộ được chân tâm thanh tịnh vi diệu.
Đối với người đã đạt được “tính giác” qua việc Niêm Phật hoặc Niêm Chú – đạt tới trạng thái “tâm như tường”, thì việc họ Niêm bất kỳ thứ gì đều hoàn toàn giống nhau; nếu tiếp tục Niêm cho đến khi “bức tường” cũng biến mất thì mọi thứ đều giống như hoa hư ảo trong mộng. Với một tâm duy nhất mà Niêm thì việc Niêm ABC hay Niêm 12345 thậm chí cả tên 88 vị Phật hay các thần chú của các vị phật khác đều hoàn toàn giống nhau; với tâm vô tâm mà Niêm thì dù có Niêm bất cứ thứ gì cũng đều giống như hoa hư ảo trong mộng.
Nếu bạn Niêm những vị phật khác nhau hoặc những thần chú khác nhau – nếu bạn bị mắc kẹt trong “thức” thì sẽ có sự phân biệt; phân biệt này chỉ nằm ở câu chuyện mà bạn tin vào khác nhau thôi; nhưng nếu bạn không bị mắc kẹt trong “thức”, thay vào đó ở trong ánh sáng trí tuệ rõ ràng như mặt trời mặt trăng thì mọi thứ đều chẳng có phân biệt nào cả. Trong ánh sáng trí tuệ ấy hãy Niêm trời đất, con người tôi và vũ trụ muôn loài… – nhập vào trí tuệ vô phân biệt nơi mọi thứ bình đẳng!
Với trí tuệ mà Niêm phận cứu độ lẫn nhau; với thức mà Niêm phận lại sa vào hố sâu. Các hành giả khắp nơi dù có Niêm bất kỳ thứ gì cũng hãy chuyển thức thành trí. Nhập vào trí tuệ vô phân biệt giải thoát từng khoảnh khắc. Với tâm duy nhất ấy bằng lòng bình đẳng lớn lao cùng với trái tim vô phân biệt hãy Niêm phận hay bất kỳ thần chú nào chữ viết âm điệu… tất cả đều đạt tới chân lý của phận. Nhập vào pháp môn tổng trì Đại La Hán cùng các vị phật tối thượng bình đẳng. Hãy dùng trí tuệ để Niếm phận chứ đừng dùng thức để làm điều ấy! Hãy dùng trí tuệ để trì thần chú chứ đừng dùng thức!
Ba,
Các đạo nhân khắp nơi hãy nhớ rằng tu tập luôn gắn liền với nhận thức; xa rời giác ngộ tức chẳng phải tu tập. Có suy nghĩ sẽ tạo địa ngục nhưng vô suy nghĩ sẽ chẳng thành đau khổ. Cuối cùng tất cả vấn đề liên quan đến tu tập đơn giản chính là vấn đề giữa tư tưởng và nhận thức. Vì vậy dù bạn cóNiếm A Di Đà Phật hay Lục Tự Đại Minh Chú hoặc thực hành bốn phép tắc đứng ngồi nằm đi nữa cuối cùng vẫn chỉ xoay quanh vấn đề giữa “nhận biết” và “niềm tin”.
Một nghìn lần sửa đổi vẫn hướng tới con đường chung; hàng triệu lần suy nghĩ vẫn hướng tới giác ngộ. Người nào biết rằng họ đang suy nghĩ về giác ngộ chính là người giác ngộ về tư duy của họ! Không cần quan tâm đến cách thực hành bốn phép tắc đứng ngồi nằm đi nữa hãyNiếm A Di Đà Phật hoặc giữ lấy thần chú hàng triệu lần sửa đổi cuối cùng quy tụ về đại dương giác tính của chính mình! Hàng triệu lần suy nghĩ cuối cùng hướng tới chân lý bản tính chân thật! Uống nước nhớ nguồn người đào giếng! Khi nhắc nhở nhớ rằng người tỉnh táo chính là người biết giác tính! Ơn nhỏ giọt nước nên báo đáp bằng suối nguồn dâng cao! Ý nghĩa của sự tỉnh táo mỗi khoảnh khắc nên báo đáp bằng chánh giác!
Giác biết tức là nhớ đến tức gọi là chánh nhớ; nhớ tức gọi là chánh giác! Giác và nhớ tuyệt đối không thể chia cắt! Chánh nhớ chánh giác thuộc về nhà phậtnhư thế! Giác và nhớ tương hỗ lẫn nhau các vị Bồ Tát đồng sống chung quanh ta! Dù rằng cóNiếmPhât hayNiếmchú lúc nào cũng phải ghi nhớ trạng thái tỉnh táo này lúc tỉnh táo cũng phải ghi nhớ đến từng khoảnh khắc này! Một khoảnh khắc ghi nhớ luôn song hành bên cạnh nhau tại mọi nơi mọi lúc chính làPhât hiện hữu bên cạnh ta! Một khoảnh khắc ghi nhớ tức ghi nhớ từng khoảnh khắc này chính xác gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây! Một khoảnh khắc gọi lên từng giây phút tỉnh táo chính xác gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây! Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây!
Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây!
Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây!
Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây!
Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây!
Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây!
Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọi đúng tên gọi đúng thời điểm xuất hiện ngay tại đây!
Giác biết phản ứng theo từng khoảnh khắc tức gọitêngọiđúngthờiđiểmxuấthiệnngaytạiđây!
by-Đài Loan Vô Ngại Như Lai Yến Đại Viên Mãn Thiền Tu Trung Tâm